|
8 Phía sau những rặng tre của Vĩnh Viễn Đình.
|
|
10 Những cây tre lớn nhanh như thổi thay đổi bố cục của chính rừng tre.
Ngay cả người dày dạn kinh nghiệm nhất cũng sẽ bị lạc.
Ẩn sâu trong rừng tre, có một tòa thành xinh đẹp sáng lấp lánh dưới ánh trăng.
|
|
14 Nó đã có từ rất lâu, và mặc dù nó là một tòa thành như vậy,
nhưng sự tồn tại của nó lại không được những người sống trong
vùng đất Ảo Tưởng Hương biết đến.
|
|
17 Không, có thể họ đã dùng thuật thôi miên bất cứ ai nhìn thấy họ,
khiến những người đó tin rằng đấy chỉ là ảo giác.
|
|
21 Marisa: "Cậu không nghĩ đào bới mấy tòa thành cổ thế này rất thú vị sao?”
|
|
24 Alice: "Đừng có đánh đồng tôi với cậu, trời ạ…”
|
|
27 Marisa: "Vậy thì cậu đâu cần phải đi theo tôi chi.”
|
|
30 Alice: "Trong khu rừng tre như thế này, đi một mình có thể bị lạc đấy.”
|
|
33 Marisa: "Đây hẳn là cảm giác của mấy nhà khảo cổ khi khai quật tàn tích.”
|
|
36 Alice: "Đó không phải là mấy kẻ trộm mộ sao? Tôi không có dính dáng tới đâu nhé.”
|
|
39 Marisa: "Chúng ta cùng một thuyền đó.
Không phải cậu cũng đang chờ đợi điều gì thú vị sao?”
|
|
44 Reisen: "Chờ một chút đã!”
|
|
47 Marisa: "Hầy, lại bắt đầu rồi đấy.”
|
|
50 Reisen: "Tất nhiên, tôi sống ở đây mà.
|
|
52 Mấy người muốn gì mà lẻn vào đây?”
|
|
55 Marisa: "Nhìn vậy thôi nhưng tôi có hai mặt đó.
|
|
57 Ngày và đêm tôi làm ma pháp sư, giờ nghỉ thì tôi làm nhà khảo cổ học.
|
|
59 Bây giờ tôi đang là một nhà khảo cổ học, cô có thể dẫn tôi đến chỗ đó được không?”
|
|
62 Reisen: "Tại sao tôi lại phải bỏ qua cho một nhà khảo cổ học?
|
|
64 Khoan, nếu cô đã là ma pháp sư rồi thì tôi chả biết
làm sao cô lại kiêm cả việc khảo cổ được...”
|
|
67 Marisa: "Nhà khảo cổ học là những kẻ trộm mộ.”
|
|
70 Reisen: "Lũ trộm mộ!?”
|
|
72 Reisen: "Cơ mà…đây không phải tàn tích. Về dùm cho!”
|
|
75 Marisa: "Vậy để tôi đính chính lại. Đây là ăn trộm.”
|
|
78 Reisen: "Xuỳ!”
|
|
81 Alice: "Cậu không hề nói việc đó với tôi, Marisa.
Cái “Tôi được mời đến đây” của cậu đâu rồi?”
|
|
85 Marisa: "Bình thường ấy mà, lúc nào nó chả xảy ra.”
|
|
88 Alice: "Cậu luôn làm vậy ở bất cứ nơi nào cậu đến nhỉ.”
|
|
92 Kaguya: "Ôi chà quý khách? Thật khó mà tin được là các cô đã đến tận đây…”
|
|
95 Reisen: "Là phường trộm cướp ạ.”
|
|
98 Kaguya: "Dù là trộm đi chăng nữa cũng thật hiếm thấy.
|
|
100 Inaba, hãy sang phòng “Tứ Quý” và chuẩn bị một ít trà.”
|
|
103 Marisa: "Tôi không phiền đâu.”
|
|
106 Alice: "Ăn trộm mà cũng lên mặt ghê hén.”
|
|
109 Reisen: "Người để cho mấy người này vào sao?”
|
|
112 Kaguya: "Ta đã lẩn trốn một khoảng thời gian rất lâu rồi.
|
|
114 Nhưng mà, ta chưa từng nghĩ sẽ có người Trái Đất nào
có thể chống lại được sức mạnh của người Mặt Trăng.
|
|
116 Chính vì thế nên hôm nay ta muốn nghe một chút về Ảo Tưởng Hương.”
|
|
119 Marisa: "Đây là một chốn rất nhộn nhịp~”
|
|
122 Alice: "Hệt như lời Marisa nói.”
|
|
125 Marisa: "Sẽ có ai đó thay thế một trăng tròn giả vào ngày trăng tròn.”
|
|
128 Alice: "Một chốn dễ chịu và thú vị, nơi quái vật có thể đi lại thoải mái.
Maa, hãy cùng vừa thưởng trà vừa chậm rãi kể chuyện thôi nhỉ?”
|
|
132 Kaguya: "Thật kỳ lạ.
|
|
134 Trái Đất mà tôi biết, đó cũng là một nơi tràn ngập yêu quái.
|
|
136 Nhưng mà cô biết không?
|
|
138 Không một con người nào có khả năng biết được họ sẽ bị ăn thịt vào lúc nào.”
|
|
140 Kaguya: "Đó quả là một thế giới tùng túng…”
|
|
143 Marisa: "Tôi cũng không biết khi nào mình bị ăn thịt.”
|
|
146 Alice: "Tôi không đói đến mức phải ăn thịt một kẻ bẩn thỉu như cô đâu.”
|
|
149 Kaguya: "Cũng thật kỳ lạ khi con người và yêu quái làm việc cùng nhau thế này.
|
|
151 Chắc hẳn đêm nay tôi sẽ nghe được nhiều câu chuyện thú vị lắm đây.”
|
|
154 Reisen: "Nhưng xin người đừng quên rằng kia là phường trộm cướp.”
|
|
157 Marisa: "Tôi là một nhà khảo cổ học.”
|
|
160 Mặt trăng bị ẩn giấu, thực chất không phải là mặt trăng thật.
Trăng tròn thực sự đã chiếu sáng mạnh mẽ và bí ẩn lên vùng đất Ảo Tưởng Hương,
và giờ đây, dường như sức mạnh nguyên thuỷ của Ảo Tưởng Hương đang quay trở lại.
|
|
164 Kaguya và những người ở Vĩnh Viễn Đình – Những người Mặt Trăng lưu vong,
trả lại trăng tròn thực sự khi họ biết rằng
Ảo Tưởng Hương được bảo vệ bởi kết giới,
và những người Mặt Trăng đang truy đuổi họ không thể tiến vào đây.
|
|
168 Ở Ảo Tưởng Hương, những người vũ trụ không được xem là “người ngoài”. Họ là người nơi đây.
Kaguya và cư dân Vĩnh Viễn Đình sẽ sớm trở nên quen thuộc với Ảo Tưởng Hương.
|
|
171 Kết thúc tốt số 2
Cảm ơn vì đã chơi!
(Ngoại truyện được mở khóa cho Marisa và Alice)
|