|
8 Khu rừng ma thuật không thu hút bất kì sinh vật tử tế nào.
|
|
10 Chẳng có loài nào trang nhã hơn hoa.
|
|
12 Ngay cả linh hồn của những kẻ ngoại giới cũng theo bản năng mà né tránh nơi này.
|
|
14 Dù hoa ở Ảo Tưởng Hương khắp nơi đều nở rộ, nhưng khu rừng vẫn vậy.
|
|
18 Marisa: “Ra vậy, phải chăng những đóa hoa đang nở này là linh hồn của
một con người vô phương hướng?
|
|
21 Cảm giác không tốt cho lắm.”
|
|
23 Marisa: “Vì sao linh hồn lại gắn liền với các loài hoa như vậy?
|
|
25 Nếu là mình thì hẳn là cẩm tú cầu.
|
|
27 Chúng rất nhiều và hào nhoáng.”
|
|
29 Marisa: “Mà…, dù sao thì họ cũng đang cố gắng đưa các linh hồn về Bỉ Ngạn,
chắc là một khoảng thời gian nữa nó sẽ trở lại bình thường thôi nhỉ?
|
|
32 Thế cứ để hoa thế và đi đâu đó chơi thôi.”
|
|
35 Marisa: “Ăn trộm đến rồi đây ~”
|
|
38 Sakuya: “ồ ngạc nhiên chưa, đường đường chính chính đi vào cửa trước luôn.
|
|
40 Dù là ăn trộm.”
|
|
43 Marisa: “Tôi đã ngừng nói dối rồi.
|
|
45 Giờ tôi là một đứa ăn trộm thật thà.”
|
|
48 Sakuya: ”Nói dối và ăn trộm, cái nào tệ hơn?”
|
|
51 Marisa: ”Nếu nói dối thì bao nhiêu cái lưỡi cho đủ đây?”
|
|
54 Sakuya: “Quả là một tên trộm rắc rối.
|
|
56 Nếu cô có dư thời gian vậy, sao không đi mà tìm hiểu dị biến hoa nở rộ này đi."
|
|
60 Marisa: “Àaaa, về những bông hoa đó hở, đừng lo.
|
|
62 Cứ để yên như vậy và nó sẽ sớm trở lại bình thường thôi, chẳng có gì phải bận tâm cả.”
|
|
65 Sakuya: “Thật hiếm thấy à nha.
|
|
67 Thường thì tôi là người nói điều này trước mới phải.”
|
|
69 Sakuya: “Thật vậy, tôi cũng không nghĩ dị biến lần này có gì nghiêm trọng lắm.”
|
|
72 Marisa: “Thay vào đó, nếu không thưởng hoa vào lúc này
chẳng phải là phí của hoài sao?
|
|
74 Cô có mà đúng không?”
|
|
77 Sakuya: “Ý cô là sao?”
|
|
80 Marisa: “Bánh hoa tre đó.”
|
|
83 Sakuya: “Quả là một tên trộm trơ trẽn.
|
|
85 Hôm nay không phải là bánh ngọt, là mochi anh đào tím.”
|
|
88 Marisa: “Thế à, vậy cũng tốt.”
|
|
91 Rốt cuộc, hoa vẫn nở trên khắp vùng đất Ảo Tưởng Hương.
|
|
93 Tuy nhiên, số lượng linh hồn không liên quan đến từ ngoại giới cuối cùng cũng dần bình tĩnh lại,
và những bông hoa trong Ảo Tưởng Hương bắt đầu trở lại bình thường, mặc dù tiến độ hơi chậm.
|
|
96 Nếu cứ tiếp tục như thế, mọi thứ sẽ được phục hồi trước khi mùa hè đến.
|
|
98 Marisa quyết định dừng việc thúc ép mọi thứ quay lại và tận hưởng nó.
|
|
100 Vì nó không nguy hiểm, nên cô nghĩ rằng thật hoang phí khi không tận hưởng dị biến
đẹp đẽ nhường này. Không những thế―
|
|
103 Cô nghĩ cũng không cần phải tự dối mình.
|
|
105 Sẽ không thể tìm đâu một Ảo Tưởng Hương tuyệt mỹ như thế này nữa.
|
|
107 Và cô nhận ra rằng, thiên nhiên của Ảo Tưởng Hương xinh đẹp biết bao.
|
|
109 Chúc mừng!
Kết thúc số 2
|