Th08/Scarlet Team Endings

From Touhou Patch Center
Jump to navigation Jump to search
This page is a translated version of the page Th08/Scarlet Team's Endings and the translation is 100% complete.

Bản Eng còn sai, bản Nhật thì hoa mắt @@

Kết thúc Xấu Số 11 (Đội Hồng Ma)

Gnome-colors-gtk-edit.svg end02a.end.jdiff

8Hồng Ma Quán.

10Cuối cùng, trời đã hừng sáng nhưng vấn đề vẫn chưa được giải quyết.

Tiểu thư Remilia có vẻ khá bất mãn, nhưng khi Sakuya đưa cô vào giấc ngủ,

Remilia đã thiếp đi nhanh chóng.

15Sakuya: "Rắc rối rồi đây. Với tiến độ này cần phải hạ gục kẻ chủ mưu trong đêm nay.”

18Sakuya: "Ước chi mình cũng được nghỉ ngơi một chút.”

21Hầu gái thì không được nghỉ ngơi. Họ luôn phải túc trực bất kể giờ phút nào.

24Tuy vậy, không ai biết rằng Hầu gái trưởng luôn có cách nghỉ ngơi của riêng mình.

27Kết thúc xấu số 11 Hãy thử lại và cố gắng không tiếp tục nhiều nhất có thể!

Kết thúc Bình Thường Số 7 (Đội Hồng Ma)

Gnome-colors-gtk-edit.svg end02b.end.jdiff

8Hồng Ma Quán vào đêm đó.

10Ánh trăng tròn sau một thời gian vắng bóng nay soi rọi bí ẩn ở Ảo Tưởng Hương.

Trái hẳn ánh mặt trời đối lập với sắc màu của Hồng Ma Quán,

ánh trăng chiếu rọi càng phô trương thêm vẻ ngoài của toà dinh thự đỏ sắc kia.

14Mặc dù mặt trăng tròn đã trở lại, nhưng… Công chúa mà những người mặt trăng nói đến lại trốn đi đâu mất.

19Sakuya: "Tiểu thư, em đã pha một ấm trà mới rồi đây.”

22Remilia: "Nếu như ánh trăng cũng đỏ rực như tách hồng trà này, Ảo Tưởng Hương có lẽ sẽ thú vị biết bao.”

25Sakuya: "Lúc này vẫn được đó thưa tiểu thư, mặt trăng cũng mang sắc đỏ...”

27Sakukya: "... cơ mà, dường như đó không phải là màu đỏ của mặt trăng.”

30Remilia: "Bởi thế nên nó mới thú vị đó. Ngươi có biết vì sao mà mặt trăng có màu đỏ không?”

33Sakukya: "Chà, em nghĩ ánh trăng là sự phản chiếu. Có phải là vì nó phản chiếu ánh sáng từ trái tim của chúng ta?”

37Remilia: "Nghe thật phản khoa học.”

40Sakuya: "Thưa, phản khoa học mới là Ảo Tưởng Hương.”

43Remilia: "Này nhé? Mặt trăng có màu đỏ ấy.”

46Remilia: "Vì mặt trăng hấp thụ những màu sắc khác, ngoại trừ sắc đỏ.

48Chỉ phần sắc đỏ bị loại ra và phản chiếu xuống vùng đất Ảo Tưởng Hương.

50Và bởi vì nhân loại sinh trưởng trong màu sắc ấy, thế nên máu họ cũng vì thế mà có màu đỏ.

53Sakuya: "Vâng, rất khoa học ạ.”

56Remilia: "Vì sao trăng đêm nay lại loại trừ sắc đỏ ra khỏi nó…? Ngươi hiểu ý ta chứ Sakuya?”

60Sakuya: "Phải rồi.

62Nhưng cách suy luận của em không mang lại được kết quả nào cả.”

65Remilia: "Vậy trong cái não chứa đầy chất xám của Sakuya đang nghĩ gì?”

68Sakuya: "Tiểu thư biết đấy, lý do mặt trăng đêm nay có màu đỏ…

Đó là màu mắt của lũ thỏ mặt trăng.

Có lẽ là lúc này đây mặt trăng đang trong một trận chiến.”

73Remilia: "Rất là Ảo Tưởng Hương nhỉ.

75Nhưng có thể là ngươi nói đúng. Có lẽ con thỏ mặt trăng kia cũng đang cố gắng chạy trốn khỏi thứ gì đó…

78Lần tới ta nghĩ tốt hơn hết là tránh khỏi đôi mắt đỏ đó.”

81Mặt trăng ở vùng đất Ảo Tưởng Hương đỏ rực một cách bất thường,

như thể nó là đồ giả mạo.

Nhưng tất nhiên, cả Sakuya và Remilia đều nhận thấy điều ấy.

85Đúng vậy, trăng tròn kia là giả.

Và không ai nói thêm một lời nào,

họ quyết định ra ngoài và điều tra lại một lần nữa.

88Kết thúc thường số 7 Hãy thử hoàn thành trò chơi không sử dụng tiếp tục một lần nữa!

Kết thúc Tốt Số 3 (Đội Hồng Ma)

Gnome-colors-gtk-edit.svg end02c.end.jdiff

8Hồng Ma Quán vào đêm đó.

10Ánh trăng tròn thực sự đã trở lại Ảo Tưởng Hương.

12Mặt trăng giả đã chiếu sáng rực rỡ cho đến tận bây giờ trông như một món đồ chơi bằng giấy bồi.

14Tuy vậy, trăng tròn nguyên thủy đã bị phản chiếu bởi sự điên loạn.

16Về bản chất, sự điên loạn gần như không thể nhìn thấy bằng mắt trần,

Nhưng với ánh sáng phân cực của mặt trăng chỉ được tạo thành từ các bước sóng điên loạn pha với một số bước sóng hỗn tạp khác,

thi thoảng, con người có thể nhìn thấy sự điên loạn nguyên sơ.

20Đấy là vì sao người ta nói rằng có thể nhìn thấy ma vào buổi đêm.

22Những con người mẫn cảm thường sẽ bị ảnh hưởng và phát điên.

Ảo Tưởng Hương là chốn tồn tại những kẻ có khả năng điều chỉnh

và kiểm soát sự điên loạn trên con người.

26Ánh trăng điên cuồng lặng lẽ soi rọi vùng đất Ảo Tưởng Hương.

Màu trắng của mặt hồ đen hơn bất cứ màu đen nào, sắc xanh của khu rừng sâu thẳm hơn bất kì bóng tối nào.

Chỉ có Hồng Ma Quán kia đỏ sắc hơn mọi khi.

32Sakuya: "Trở về mặt trăng sao?

34Nếu như trên kia thực sự chào đón họ, thì từ ban đầu họ đã không bị trục xuất.”

37Sakuya: "Nhưng nếu họ quay trở về đó sau một thiên niên kỷ, thì họ có còn thích nghi với Nguyệt Đô nữa hay không?

40Hay là Ảo Tưởng Hương thân thuộc hơn với họ?”

42Sakuya: "Dù sao thì, đây cũng không phải là chuyện của yêu quái hay nhân loại mặt đất.

44Cũng chẳng có cách nào bước ra khỏi chốn này.”

46???: "Ngọt quá.”

50Remilia: "Ngọt như Wasanbon vậy.”

52Sakuya: "Độ ngọt vừa phải.”

55Remilia: "Thực ra, con người đã từng đặt chân lên mặt trăng. Nếu cứ thư thả thế này, loài ác quỷ chúng ta sẽ bị thời đại bỏ lại mất.”

59Sakuya: "Mà, em không phải loài quỷ. Thế em thì sao ạ?”

63Remilia: "Ta nghe được rằng ngươi-con người từ ngoại giới, đã đến đó từ rất lâu rồi.”

66Sakuya: "Ai kể cho tiểu thư cái câu chuyện “nửa vời” này vậy?

68Mà, em nghĩ là cũng không cần phải hỏi đâu…”

71Remilia: "À thì…”

73Remilia: "Phải rồi.

75Ta đang nghĩ đến việc lần tới sẽ làm một chuyến lên mặt trăng.”

78Sakuya: "Sao cơ? Lên mặt trăng ấy ạ???”

81Remilia: "Đi săn thỏ.”

84Sakuya: "Cái đó còn tụt hậu hơn cả chuyện bị bỏ sau thời đại đó tiểu thư.”

87Remilia: "Hãy chuẩn bị ngay đi Sakuya.

89Vậy làm thế nào để lên đó đây, Patche?”

93Patche: "Tớ không nghĩ là nó đơn giản như vậy.

95Có quá nhiều thứ để chuẩn bị.”

98Sakuya: "Aaa, tiểu thư nghiêm túc thật đấy à?”

101Remilia: "Ngươi có thể chuẩn bị tất cả mọi thứ ngay lập tức mà đúng không?

103Chúng ta có một sinh vật ưu tú ở ngay đây cơ mà.”

106Sakuya: "Ít ra thì xin tiểu thư gọi là “hầu gái” cho nó chuẩn giùm em.”

109Remilia: "Vậy bây giờ cậu cần gì?”

112Patche: "Trước tiên…

114Một động cơ tên lửa nhẹ và bền.”

117Sakuya: "Nghe mông lung quá.”

120Patche: "Nói cho dễ hiểu là thứ gì đó phát ra năng lượng theo đường thẳng.”

123Remilia: "Ta chợt nảy ra ý này.”

126Sakuya: "Quả nhiên là “thứ đó” đúng không ạ?”

129Remilia: "Để xem Marisa nói gì về việc này.”

132Patche: "Tiếp theo là… nhiên liệu lỏng.”

135Remilia: "Là máu.”

138Sakuya: "Máu?”

141Patche: "Máu.”

143Patche: "Kế nữa là…”

145Sakuya: "Nhưng bao nhiêu mới đủ?”

148Patche: "Theo như cuốn sách này thì cũng cần phải vài nghìn.”

151Remilia: "Ma thuật ở ngoại giới có vẻ tiên tiến đấy nhỉ. Tiếp theo là gì?”

154Patche: "Kế nữa là… Armstrong.”

157Remilia: "Có lẽ tớ sẽ bảo Sakuya cung cấp thứ này.”

160Sakuya: "Em hoàn toàn không hiểu hai người nói gì cả, nhưng chắc đó là em mà ha. Một cánh tay khỏe mạnh…?”

163Remilia: "Được rồi, liệu chúng ta có thể lên mặt trăng vào tối nay không?’”

166Mặt trăng làm con người trở nên điên loạn.

168Những con quỷ có lẽ không nghĩ rằng con người đã từng thực sự lên mặt trăng.

171Phải, không có cách nào để lên được trên đó.

Nguyệt Đô, nơi tạo ra ánh sáng chiếu rọi sự điên cuồng này. Nó không thể nhìn thấy bằng mắt trần.

Ánh trăng tròn nguyên sơ vô hình với nhân loại (Invisible Full Moon).

176Sakuya nghĩ rằng cô đã nhìn thấy một con thỏ với đôi mắt đỏ điên loạn trong ánh trăng tròn. Có lẽ cô đã nhìn trực tiếp vào mặt trăng quá lâu và bị ảnh hưởng bởi nó.

179Kết thúc tốt số 3

Cảm ơn vì đã chơi!

(Ngoại truyện được mở khóa cho Sakuya và Remilia)